Các câu chuyện xinh xắn khiến mình nhận ra: hạnh phúc ngay Bên cạnh mình!

Những câu chuyện mà chúng tôi nhắc tới chẳng ai giống ai. Họ, những cơ thể tới từ những mảnh đất khác nhau, có những hoàn cảnh, mệnh riêng. Nhưng bạn tôi cảm ơn họ bởi nhờ họ mà cuộc sống vốn rất. những xô bồ bỗng trở thành thật xinh, thật ý nghĩa.

1. Người đàn ông bị câm bầu bạn tôi với chú chó mù: Nốt lặng giữa Sài Gòn hoa lệ

Câu chuyện bắt đầu khi một bức ảnh giản dị mà "đắt giá" vô cùng về mộtđược chia sẻ trong thời gian nhanh nhất trên mạng xã hội để rồi đánh thức trong mỗi người tình ái và niềm tin vào ái tình người quá tốt xinh trong cuộc sống.


Bức ảnh người đánh giày với người bạn nhỏ đánh thức niềm tin về ái tình người.

Người đàn ông trong câu chuyện là anh Trần Khắc Ân (SN 1977, quê An Giang). Anh đang nghề đánh giày, sống quanh phố Thái Văn Lung, Lê Thánh Tôn, Thi Sách (Q1, TP.HCM) hơn 9 năm nay.

Anh không thể trò chuyện như người thông thường vì bị câm, tay chân bị dị tật bẩm sinh, ngày ngày anh lang thang, không nhà cửa, sáng đi đánh giày, trưa lại kiếm đại cái hiên nhà nào đấy rồi ngủ đến chiều đi đánh giày tiếp, tối lại quay về ngủ bên đường Thái Văn Lung. Và trong suốt hành trình trơ trọi ấy, người bầu bạn với anh không ai khác là chú chó nhỏ bị mù...

Hai số phận khốn khó nương cậy vào nhau - người đánh giày bị câm và chú chó nhỏ không được nhìn thấy ánh sáng - một câu chuyện tưởng như chỉ tồn nơi trong cổ tích. Nhưng Thời điểm, nó đang có thật nơi Sài Gòn và sẽ mãi là một điều nhỏ xinh rất thái bình và ấm áp giữa tỉnh thành hoa lệ...


Người đàn ông câm điếc và chú chó mù phải chăng là câu chuyện cổ tích giữa xã hội đương đại...

2. Người mẹ đơn thân bị ung thư và chọn lọc duy nhất là sống sót

"Nếu mình đang tìm một bệnh nhân ung thư có câu chuyện xé lòng, một điều kiện ngặt nghèo để giúp sức ư? Vậy tôi tìm sai chỗ rồi. bạn tôi ung thư, buồn thật, nhưng Với tôi, nó giống một đố thức phải vượt qua hơn là sự bất hạnh…", Thực là câu chuyện về sẽ khiến bạn phải đổi thay cách nhìn về cuộc sống. Với chị, ung thư chưa bao giờ là rào cản khiến cuộc sống của chị phải ngừng lại.

Chị tên là Bùi Thị Thủy, 32 tuổi, một bệnh nhân bị ung thư vú . Cũng giống như bao người, chị đã từng òa khóc khi bị "tuyên án tử hình" trên độ tuổi làm khỏe mạnh và đẹp đẹp nhất. Nhưng chính cậu con trai - tài sản lớn nhất trong cuộc đời chị đã giúp chị đứng dậy, nhìn nhận ung thư như một sự thử thách và vượt qua nó để sống, bởi với chị tuyển lựa duy nhất Thời điểm này là sống sót.


Chị Thủy nói bạn tôi rất may mắn khi không phải cắt bỏ toàn bộ ngực mà chỉ tiến hành phẫu thuật lọc ngừa các khối u.

Chỉ 1 tuần sau khi biết bạn bị ung thư, chị đã đổi thay hoàn toàn ý kiến và tuyển lựa cũng như bắt đầu sắp xếp lại cuộc sống của mình: "Tôi bị sốc và để cho tôi thống khổ khoảng 1 tuần, sau đó là thôi. chúng ta ngộ ra, có ngồi than thân trách phận, khóc lóc cho sự đời thì chỉ mau già, mau chết hơn thôi, vậy nên, mình cứ mừng đời mà sống... Ung thư ư? Kệ nó thôi, mình chống chọi với nó tới đâu thì đến".


Nụ cười lạc quan của người nữ giới đẹp đẹp mắc bệnh ung thư

Sau 8 đợt hóa trị, mái tóc chị đã không còn, chị thừa nhận cũng có những phút yếu lòng nhưng rồi lại nuốt nước mắt tự nhủ, những người còn lại bên tôi đều yêu thương mình Thực lòng, không ai quan tâm đến vẻ ngoài của mình thì chẳng có gì là quá tệ cả. Chị vẫn sống lạc quan, yêu đời và truyền động lực cho biết bao người bệnh từng là nạn nhân của căn bệnh ung thư quái ác.

3. Cảm phục trước kia nghị lực của chị bán vé số lượng không tay không chân

Sinh ra trong một thân thể không lành lặn ở vùng quê nghèo tỉnh Khánh Hòa, chị Thuận một thân cá nhân bôn ba khắp nơi kiếm sống. Cuối cùng, chị dứt chân tại TP. Biên Hòa mưu sinh với nghề bán vé số trên ngã tư đường.

Suốt 7 năm qua, hình ảnh chị Thuận không có tay cũng chẳng có chân, người nhỏ thó, thấp bé luôn đứng tại những ngã tư giơ chiếc cùi chỏ hoạt động để xấp vé số lượng trên tay và mời mọi người sắm giúp là cảnh tượng vô cùng thân thuộc đối với những người dân nơi đây. Dù cuộc sống mưu sinh và sinh hoạt một mình gặp nhiều khó khăn chật vật nhưng chị luôn lạc quan và rất hay cười.


Chị chia sẻ giây phút hạnh phúc với mọi người khi vừa tiêu thụ xong những tờ vé số cuối cùng trước giờ xổ số lượng.

Cuộc sống không phải lúc nào cũng êm xuôi, chị thường hay bị giật vé số lượng, có lần lên tới 2 triệu đồng và khóc như mưa khiến ai cũng động lòng. khốn khổ là Tuy vậy chị vẫn ngay ngáy trong chúng ta nỗi lo cho mai sau của đứa trẻ sinh ra ở vùng quê nghèo. Hiện nay, niềm hạnh phúc lớn nhất của chị là tiêu thụ được hết vé số và gửi tiền về quê, dù cho có phải ăn cơm với mắm qua ngày vẫn mong con trai có một cuộc sống giàu có...


Cái nắng gay gắt tại Biên Hòa mỗi buổi trưa cũng khiến chị mệt mỏi.

4. Câu chuyện buồn đằng sau bức ảnh em bé hôn cha nghèo giữa phố Hà Nội

Giữa lúc mà ai cũng hấp tấp, có những khi chỉ cần ngắm một bức hình cũng đủ để thấy tim tôi lắng lại và ấm áp thêm, lại cảm thấy chúng ta đủ sức để tiếp yêu thương. Bức hình tuyệt xinh xắn ghi lại chốc lát một trong lúc hai bố con ngồi trên ghế đá, trên tay người cha hoạt động cầm que kem giữa dòng người vẫn làm tấp nập qua lại phía sau lưng... chính là phút chốc như thế.

Đúng là hình ảnh của hai cha con ông Tạ Văn Ngọc (51 tuổi, quê tại đội 5, xã Khánh Cư, huyện Yên Khánh, tỉnh Ninh Bình). Ông cho biết, bé Yến - con gái mình cùng 2 người con đã mất đều bị mắc chứng bệnh bại não từ khi mới lọt lòng, gia đình lại khó khăn. Bức ảnh được chụp lại trong một lần hai cha con ông bắt xe từ quê lên Hà Nội để lấy thuốc về cho con gái uống.


Hình ảnh của cha con ông Ngọc lan truyền tại mạng xã hội gây xúc động mạnh - (Ảnh: Phạm Tuấn Anh)

Nhưng vượt qua những khó khăn cuộc sống, thân thể vẫn biết sống thật đẹp, Yến dù không biết nói, nhưng thấy ai cũng vẫy tay chào. ở đứa bé ấy vẫn là sự hồn nhiên của một đứa trẻ khi được ăn que kem yêu kết và hạnh phúc đơn giản trong vòng tay cha.

5. Chiếc xe rác Giáng Sinh và bài học tận hưởng niềm mừng từ chính những thứ mình đang có

Tháng 12 về, không khí Giáng sinh đã chứa chan khắp các nẻo đường... Anh Trần Mạnh Tuấn cũng như chúng tôi, cũng chuẩn bị đồ bày biện khi Giáng sinh đã đến gần cực kỳ. Anh không có nhà, cũng chẳng có cửa hàng, cây thông Noel lại càng không, nhưng anh có chiếc xe rác "dã chiến" của bạn tôi - là bạn thân luôn bên cạnh của anh hơn 5 năm qua trên Sài Gòn. chạy bon bon trên đường phố Sài Gòn với nhạc, với đèn, hoa và dây kim tuyến. đó là cách mà anh công nhân Trần Mạnh Tuấn đón Giáng Sinh, rất không thể thiếu, rất yêu đời.

Anh Tuấn sinh năm 1988 trong một gia đình nghèo ở Tây Ninh. Công việc hàng ngày của anh là chạy xe rác đến các nhà dân để lượm lặt rác đem về điểm tập kết xử lý. Anh Tuấn chia sẻ, tất thảy những đồ trang trí này đều là đồ mà người ta vứt đi, không dùng đến. Mỗi lần nhặt nhạnh rác xong, về điểm tập hợp, anh lại soạn ra những đồ vật nào còn dùng được thì giữ lại để treo vào xe cho... xinh xắn.

Nhìn chiếc xe quá cỡ giản dị nhưng ấm áp, mỗi mình ai cũng bất giác phải mỉm cười và thầm mến yêu chàng trai bởi anh đã giúp chúng tôi nhận ra rằng, chẳng có gì hãnh diện bằng tìm niềm mừng từ những việc dễ làm và tận hưởng tất cả những gì mà bạn có...


Giáng Sinh đã về trên thành phố và ở mọi nẻo đường khi chiếc xe rác lấp nánh ánh đèn của anh Tuấn ngẩng mặt lên.

Related Posts

There is no other posts in this category.